Friday, 19 February 2010

19 tuổi và 29 tuổi khác nhau thế nào?

Lúc tôi ở KTX trong đại học Ngôn Ngữ Bắc Kinh ở chung phòng với một cô gái trẻ 19 tuổi. Cô học đại học năm hai, nhỏ nhắn, lịch sự, dễ thương, vui vẻ, không ồn ào (thật may phước cho tôi!). Chúng tôi khá hoà hợp, nhưng đại khái vẫn có một khoảng cách lớn như thế này:

- Cô trẻ trung và sành điệu, thường hay mua sắm hàng hiệu. Còn tôi thì không. Tôi ăn mặc xoàng xĩnh như một bà già chính cống. Tôi đi với cô vào các cửa hiệu tên tuổi của châu Âu nào tôi cũng quy ra tiền bảng và chê mắc, tôi bèn quay ra chợ mua hàng TQ (tất nhiên chất lượng TQ và trả giá khờ me!).

- Cô nhí nhảnh hay đi club cuối tuần 4-5 giờ sáng mới về nhà. Còn tôi thì không, tôi nghiêm chỉnh 11-12 giờ đêm đã ngủ, thứ bảy chủ nhật gì cũng 7h sáng đã dậy (Vì lớp học ngày nào cũng bắt đầu lúc 8h sáng đã dạy cho tôi kỷ luật sắt trong ba tháng trời, tôi trở nên gương mẫu gần nhất lớp trong cái khoảng đúng giờ).

- Thứ bảy chủ nhật là tôi tót đi thăm các danh lam thắng cảnh, còn cô đi lễ nhà thờ mỗi sáng chủ nhật và đi shopping thời gian còn lại. (Cô rất ngoan đạo, chỉ có mấy lần không đi lễ vì đêm hôm trước đi clubbing về hơi trễ). Tôi rất ngạc nhiên nghe cô nói chưa từng đi thăm Tử Cấm Thành bao giờ dù đã ở BK một năm, thế là hôm lễ quốc khánh chúng tôi cùng nhau đi thăm cái danh lam nổi tiếng nhất Bắc Kinh này.

- Cô hay nấu ăn mỗi sáng thứ bảy, còn tôi thì không (tôi không có dụng cụ nhà bếp chi hết, ngày nào cũng ăn ở căn tin trường). Cô chỉ nấu độc một món mì xào với trứng và bông cải xanh trong suốt thời gian tôi ở đó 3 tháng. (Cô nói cô không biết nấu món nào khác). Chỉ có một lần duy nhất tôi thấy cô làm thêm một món khác gì đó của Indonesia mất hết 4 tiếng đồng hồ (lúc đó tôi thấy cô đi khỏi bàn học lâu như vậy tôi tưởng là cô đã đi shopping rồi).

- Cô chán ghét người Trung Quốc, món ăn TQ, đại khái là chả thích một tí nào văn hoá lịch sử TQ cả. Cô ghét người TQ hôi hám lúc chen chúc trong tàu điện ngầm (cô ăn ở sạch sẽ lắm, tắm ngày 2 lần dù mùa đông 10 độ dưới không), cô ghét người TQ hay khạc nhổ tùm lum, cô ghét toilet công cộng của TQ không được sạch sẽ, cô ghét thức ăn TQ đầy dầu mỡ, có vẻ như cô chỉ muốn mau mau thoát khỏi TQ thôi (Chắc vì vậy nên cô không màng thăm thú các bảo tàng hay địa danh nổi tiếng nào cả). Tôi thì chỉ có 3 tháng, nên tôi mong thời gian của tôi đừng có chóng qua. (Tội nghiệp cô ghê).

- Cô hay xem TV nhạc tiếng Anh đại loại như dạng Lady Gaga, còn tôi thì chỉ đợi cô nghe xong để chuyển qua Talk show của TQ vì tôi ở TQ có 3 tháng trời, phải tranh thủ, trong khi cô ở những ba bốn năm, nên cô chẳng cần phải quá lo.

- Mỗi khi cô muốn nói chuyện riêng tư với bạn trai thì cô tha hồ líu lo qua webcam bằng tiếng Indonesia (đương nhiên tôi đâu có hiểu). Giọng cô to khoẻ nên tôi hơi nhức đầu mỗi khi cô cứ nói suốt mấy tiếng đồng hồ không nghỉ. Còn tôi chỉ dám thì thào vào webcam với bạn tôi bằng tiếng Anh vì cô cũng biết tiếng Anh (lẽ ra tôi phải kiếm bạn trai người VN!).

- Cô có một cái đuôi đeo bám (lúc cô đã chia tay cái bạn webcam nói trên), đi đâu cũng đi theo cô, kể cả đi shopping hàng tuần với cô. Còn tôi thì không. Tôi đi chơi với mấy bà già U30 trong lớp của tôi (hà tiện như tôi và cùng shop trong chợ như tôi).

- Tôi thích đọc sách còn cô thì không. Vì cô có cái đuôi nói trên nên ngày sinh nhật của cô tôi tặng cô một cuốn truyện ngắn hiện đại về Tình Yêu bằng tiếng Hoa, cô cám ơn tôi nhiều nhưng sau đó cô chưa từng đọc trang nào hết (cho đến giờ). Uổng thật, tiếng Hoa của cô lưu loát thế mà lại.

Cuối cùng có lẽ cô chán cảnh ở chung (với bà già như tôi hoặc các bà già đến sau), nên một tuần trước ngày tôi về Anh cô dọn ra ngoài ở một mình. (Cô khóc bù lu bù loa trên điện thoại lúc gia đình cô ban đầu phản đối ý định dọn ra ngoài của cô, tôi phải nhịn lắm mới không cười bò ra trước nỗi thống khổ của cô). Tôi thì cảm thấy may là đã ở chung với cô, nếu mà ở chung với cái người ở phòng kế bên của tôi ngày nào cũng vặn nhạc ầm ĩ và 3-4 giờ sáng mới ngủ, hoặc một số cô gái khác bầy hầy lộn xộn mà tiếng tăm lan khắp KTX thì càng chết tôi hơn nữa ấy chứ.

Hôm nay tình cờ tôi nhớ đến cô và thời gian tôi ở BK, nên tôi viết lại những cái điều đáng nhớ về cô. Ấy, tôi ý thức được mình già như thế nào lúc ở chung với cô gái trẻ 19 tuổi này…

1 comment:

thuyhtvo said...

Trúc hơn cô đấy 10 tuổi lận mà. heheheh. Trúc khỏe không? Lâu rồi không có tin tức. Thủy vẫn đang nghỉ Tết, chỉ còn ngay mai nữa thôi.

Àh, Thủy báo cho Trúc tin này. Thủy vừa mới mở 1 quán bán bánh mì cay (1 loại bánh mì đặc trưng của Hải Phòng) và nước trái cây, sinh tố, trà sữa nữa. Khi nào Trúc về VN, sẽ được thưởng thức miễn phí. hehehehee.