Thật ra khó nói là tôi biết gì nhiều về Bồ Đào Nha. Tôi chẳng qua đến Porto - một thành phố phía bắc của Bồ Đào Nha - chỉ có mấy ngày (hồi đó lâu rồi). Porto không có nhiều khách du lịch như Lisbon. Tôi qua Porto tại thấy có chuyến bay giá rẻ. Nhưng mà Porto là một bất ngờ hết sức thú vị đối với tôi.
Bất ngờ thứ nhất: món ăn Bồ Đào Nha rất hay. Tôi nói rất "hay", không có nghĩa là không "ngon", mà là hay. Tối hôm đó lúc bay qua đến nơi, ra khỏi sân bay về thành phố thì đã hơn 10 giờ đêm. Mười giờ đêm mà đi lang thang ở London bạn đừng hòng kiếm được cái gì tử tế mà ăn, hotdog burger còn không có. Cầm chắc là đói thế nào cũng nhào vào siêu thị mua bánh mì sandwich dở òm. Nhưng lúc đi trên đường tôi thấy có cái quán nhỏ xíu (cafe) "local", hai đứa bèn kệ vô đại, hay dở cũng không sao. Nhưng món ăn mang ra thật sự bất ngờ: đây này
Ngon, dù có hơi mặn một tí, nhưng đầy gia vị không hề nhạt nhẽo như món Anh - mà giá rẻ đúng kiểu cafe
Rượu Bồ:
Rượu Bồ làm tôi say lăn quay - say tít, mém chút ngủ trên đường phố Porto luôn. (Nó ngon và nó ngọt dù độ cồn cao ngất đến 20%, cho nên lúc uống không hay mình uống nhiều)
Kiến trúc Bồ, nhìn không lịch lãm chính thống như các anh châu Âu khác, nhưng mà họ có nét đáng yêu của họ:
Rực rỡ và "tự nhiên"
Cuối cùng: chàng trai Bồ: rất đẹp trai - tôi cảm giác lạ lắm, hầu như tất cả những người tôi gặp suốt mấy ngày ở đó đều rất điển trai - vẻ đẹp kiểu "Địa Trung Hải". Tôi hỏi người bạn đi cùng chứ bạn có thấy vậy không, bạn đồng ý liền. Đến mấy tay anh chị đi tới lui bán hàng dởm trong chợ second hand mà nhìn cũng "có nét" lắm, mũi cao mắt sâu đàng hoàng. Tôi tia tới tia lui miệng cười khoái chí với cái khám phá của mình. Tiếc là đã không dám quơ máy ảnh ra chụp đại.
Chuyến đi đó thật ngắn ngủi mà để lại trong tôi nhiều cảm xúc hết sức tốt đẹp. "Bồ" ơi, chào mi.
.
No comments:
Post a Comment