Chủ nhật rồi lên kế hoạch đi đến Columbia Road Sunday Flower Market. Nhưng mà mình lái xe 9 dặm đường (kẹt xe), đến đó đảo qua đảo lại hoài không có chỗ đậu xe. Trung tâm London đường nhỏ tí bằng lỗ mũi, có mấy con đường bé chỉ có thể lọt một chiếc xe đi qua, lượn tới lượn lui đậu lại không được nên thôi mình tạt qua công viên Victoria gần đó chơi vậy. Lần sau đi vô trung tâm sẽ đi bằng xe gắn máy điện của Luke cho tiện.
Đường vào công viên băng qua một con rạch nhỏ
Cây cối vẫn còn trụi lá thấy thương, vì đến đầu tháng tư mà nhiệt độ còn xấp xỉ không, chỉ mới ấm được có bữa này. Mọi năm đến lễ Phục Sinh thì cây cối đã ra lá xanh um rồi.
Mình ngồi ngắm trời ngắm đất và nảy ra ý định là sẽ mua giày trượt mùa hè vô công viên trượt tới trượt lui cho nó vui. Hồi xưa mình trượt loại giày bốn bánh xe bốn góc chứ không phải loại bốn bánh thẳng một đường, để coi chuyển qua loại này có khó không. Hồi đó thật dại, trượt mà không hề có đồ bảo hộ, té dập gối bầm mấy tuần đen thui dễ sợ luôn. Còn nữa, hồi đó trượt qua mấy cái gờ gợn sóng mà không té đập đầu chấn thương sọ não là còn hên... Con nít Việt Nam thiệt là ngông.
Trở lại chuyện đất trời cỏ dại, gió rập rờn
Chơi chán mình đi về nhà, trời vẫn còn ấm quá, còn sáng quá, đã đổi lại giờ mùa hè ngày dài hơn, ngồi ngắm cỏ ngoài vườn sau tự nhiên thấy uổng, nên lại xách xe đi ra công viên Mayesbrook gần nhà, cách nhà có 2 dặm. (Ở London có rất nhiều công viên, đi mãi cũng không hết). Công viên này có những mấy cái hồ
Lại còn liễu rủ, liễu rũ mùa xuân - gợi tôi nhớ cảnh liễu rũ Hàng Châu
Ngày đẹp, ngày bình yên. Mùa đẹp, mùa nắng ấm, lòng rộn ràng. Xuân đẹp, xuân xinh tươi, mùa mới đã bắt đầu. Ta ca bài ca mùa xuân.
No comments:
Post a Comment