... thật quá đỗi nhọc nhằn. Khó hơn cả học thi ACCA ba môn cuối ngày xưa. Nhưng vì mục tiêu làm người phụ nữ lý tưởng, làm người mẹ lý tưởng (sau này), nhất định phải cố gắng.
Món bánh xèo làm hỏng hoài, quạu, không chụp hình nữa. Còn món canh chua nấu 3 năm nay vẫn nấu dở, bèn thôi từ nay về sau không ăn canh chua nữa. Thèm chua ta nấu hẳn bún riêu mà ăn, có phải hơn không.
Đây là nồi bún riêu, lần đầu tiên nếm thử đã phải nhảy cẫng lên (cũng được!) sau 3.5 năm dài chưa thấy mặt mũi món này, tạm gọi là thành công (dù riêu rã ráo trọi!)
Món chè khoai lang, không có bột bán - chán làm sao! Mà không biết sao nó vàng khè cả nồi thế này?
Món Chinese dumplings (Jiaozi - tiếng Việt dịch là gì? Giáo tử ???) Làm lần thứ 3-4 gì đó - coi đẹp chưa?
.
Món đơn giản nhất trần đời - bruschetta, của Ý, với Mozzarella cheese, basil, và bánh mì ciabatta. Tôi sắm một chai Extra Virgin Olive Oil xịn để học nấu món Ý (mà chưa có món nào ra hồn cả, trừ món này). Ậy, đừng tưởng món này dễ, tôi làm lần đầu ăn cũng ngon, mấy lần sau ăn hơi ... nhảm, mà cũng chả hiểu là tại sao (?)
Dù sao so với chính mình ngày xưa thì tiến bộ chán. Vậy đây là bài đánh dấu sự nghiệp nấu ăn của mình trong hơn 3 năm qua. Em gái ơi, nhất định em phải biết nấu ăn cho ngon nhé. Mỗi một ngày được ăn món ngon mình nấu thấy tâm hồn phong phú hẳn lên (chắc là IQ tăng lên một chút), thiếu điều có thể làm thơ (không làm thơ thì viết blog vậy!).
Ẩm thực mới kỳ diệu làm sao!
No comments:
Post a Comment